Lang thang khắp dãi đất miền Nam,
Tìm sung tìm sướng bao ngày tháng
Ngẫm nghĩ làm mãi sao vẫn nghèo
Ba bữa cơm đạm bạc thời bão giá.
Lang thang khắp dãi đất miền Nam
Ngẫm nghĩ người ta sao giàu thế
Tiền tiêu không hết đem đi nhậu
Tối đến la cà quán bar sang.
Lang thang khắp dãi đất miền Nam
Đã tiêu tiền như lá rụng mùa thu
Nhưng nghĩ lại được gì trong đó
Thôi ta về với Quê Mạ thương yêu.
Dù Quê Mạ Dù còn nghèo còn khổ
Nhưng tình người ấm áp bao dung
Che chở ta trong cơ hàn khó nhọc
Và nuôi ta khôn lớn nên người.